Chuyên mục
Review

Nơi nào đông ấm – Cố Tây Tước

 hhi

Nơi nào đông ấm – Cố Tây Tước

Thể loại: HĐ, thâm tình, ngược nam, sủng, 3s, HE

Nội dung và nhận xét:
“6 năm cách biệt, nước Pháp xa xôi đã rèn nên một Giản An Kiệt lạnh lùng, thờ ơ. Từ khi nào trên môi cô luôn thường trực nụ cười mỉa mai, từ khi nào miệng lưỡi cô trở nên độc địa và cay nghiệt? Hay đúng hơn, từ khi nào mà An Kiệt đã trang bị được cho mình một vỏ bọc xù xì và thô ráp như thế để che đậy một tâm hồn chẳng thể lành sẹo. Ngày hôm ấy, cái ngày định mệnh cô chẳng hề mong nhớ lại. An Kiệt hoảng sợ và run rẩy, cầu mong có một người đến bên vỗ về và an ủi mình. Anh đã đến, giáng cho cô một cái tát, nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ và phẫn nộ. Sau đó cô sang Pháp, 6 năm trời luôn bị ám ảnh vì một sinh mạng bị kết thúc, ám ảnh về ánh mắt đó, cái tát đó… An Kiệt sợ, cô thừa nhận bản thân mình thực sự sợ hãi… Nhưng nếu An Kiệt biết, 6 năm trời cô cô đơn nơi đất khách quê người cũng là 6 năm trời có một người chỉ dám bất lực dõi theo từ xa. Nếu cô biết… Còn rất nhiều điều An Kiệt chưa biết… Một khi cô biết thì sao chứ? Liệu kết cục có thể thay đổi?”
Nữ chính Giản An Kiệt là một cô bé bất hạnh, cha cô vì cô hiểu lầm đã xô ngã mẹ kế đã đẩy cô đến nước Pháp xa xôi, mẹ cô không quan tâm, họ bỏ mặc cô ở đó suốt 6 năm, cô đơn ở xứ người, lúc đầu không biết thứ ngôn ngữ xa lạ ấy, nghiện ngập, bị tai nạn xém chút tàn phế khiến cô phải từ bỏ ước mơ làm họa sĩ,… tất cả đã tạo ra một Giản An Kiệt gai góc, lạnh lùng, vô cảm. Cô vừa sợ vừa hận Tịch Hy Thần, người đã giáng cho cô cái tát vì nghĩ cô xô ngã dì anh ta, đối diện với anh cô luôn xù lông, châm biếm, không che đậy chán ghét, nhưng khi biết được anh là người suốt 6 năm ấy luôn âm thầm giúp đỡ cô, mọi chuyện, khi cô khó khăn nguy kịch, thù hận cứ thế tan biến. An Kiệt là người lạnh lùng nhưng lại mềm lòng, thế nên trước tấm chân tình của Tịch Hy Thần, trái tim nhanh chóng bị chinh phục.Nam chính Tịch Hy Thần, anh yêu Giản An Kiệt thầm lặng 6 năm, nhưng vì hiểu lầm chết tiệt ấy anh đã tát cô, 6 năm sau đó anh phải yêu cô đè nén, đau đớn, ân hận. Tình yêu của Tịch Hy Thần dành cho Giản An Kiệt là cuồng si, say mê, mãnh liệt, tham lam và yếu hèn. Anh không từ thủ đoạn, dùng khổ nhục kế để cô thương xót mình, anh biết Giản An Kiệt luôn mềm lòng, đứng trước cô anh luôn không khống chế được cảm xúc của mình, si mê, lo lắng sẽ mất cô, anh không hề che đậy mà ghen tỵ với mối tình đầu 6 năm của cô, ganh tỵ khi còn yêu thầm cô đến khi đã có được cô vẫn.
Nam phụ Diệp Lận rất đáng thương, vì hoàn cảnh anh đã đánh mất tình yêu của họ, anh vẫn cố chấp hỏi cô “An Kiệt, còn cần anh không” nhưng anh đã bỏ lỡ cô 6 năm, mất đi cô cả đời

Truyện ngược nam đấy, ngược đến nửa truyện luôn, nhưng nửa sau truyện khi nam nữ chính ở bên nhau rồi thì rất ngọt ngào, đọc truyện này không thể không thích nam chính dù nam phụ cũng rất rất thâm tình và đáng thương nhưng nam chính lại quá tuyệt vời (với mình là vậy), nữ chính xứng đáng được yêu thương, cô đã từng yêu nam phụ, vẫn quan tâm nam phụ nhưng xác định khi yêu ai sẽ toàn tâm toàn dạ, cô xứng đáng được yêu thương và hạnh phúc bên nam chính. Vì biết cuộc sống của Tích Hy Thần và Giản An Kiệt sau hôn nhân rất ngọt ngào hạnh phúc (trong Nơi nào hạ mát) nên chỉ hy vọng có một phiên ngoại nào đó về Diệp Lận, hy vọng anh sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình. Ngoài ra còn thích bé Giản Ngọc Lân, là em kế của An Kiệt nhưng từ nhỏ đã bị Tịch Hy Thần tẩy não nên khi vừa gặp An Kiệt đã vô cùng thương cô và thích dính cô.
Mình đã đọc đi đọc lại truyện này hơn 10 lần, nhưng vừa đọc được bản dịch của truyện gần đây, hay, đầy đủ và dễ hiểu hơn edit rất nhiều (y), tuy bảng edit khá hay nhưng đọc rất khó hiểu, câu cú, đối thoại hơi cộc lốc, cắt rất nhiều đoạn nên đọc rất khó hiểu. Đọc bản dịch này càng thương nam chính hơn (tập nhật kí của anh về An Kiệt rất rất cảm động), càng hiểu rõ nữ chính hơn, càng tội nam phụ hơn.

“Ngày Mười bảy tháng Ba, bầu trời trong xanh, cô ấy đã ngồi cả buổi chiều ở quảng trường Concorde, tôi không biết phải làm thế nào để nhắc nhở cô ấy là cô ấy cần phải uống thuốc, cô ấy bị cảm vẫn chưa khỏi, thuốc đau đầu của cô ấy bác sĩ không kê đơn cho nữa, bây giờ cô ấy tự ý uống thuốc ngủ… Những chuyện của cô ấy luôn khiến tôi lo lắng. Rất nhiều lần tôi tưởng tượng mình bước đến trước mặt cô ấy, nói với cô ấy rằng tôi tên là Tịch Hy Thần. Sau đó cô ấy quen biết tôi. Tôi chăm sóc cho cô ấy. ”

“Ngày Mười tám tháng Năm, trời mưa, tôi bắt đầu ghét thời tiết ở đây, cô ấy không mang ô, cô ấy không bao giờ biết chăm sóc bản thân mình. Hôm qua, cô ấy bị con dao nhỏ cứa vào tay phải, vết thương dài từ cổ tay đến ngón tay cái, rất sâu. Thời gian này, hành vi của cô ấy rất cực đoan… Tôi lo lắng, nhưng không thể làm gì được, tôi ước gì vết thương đó là ở trên người tôi, như vậy ít nhất… tôi cũng thấy đỡ đau hơn. ”

Dịch (ĐỀ CỬ ĐỌC): http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?f=158&t=313927
Edit: https://juukapup.wordpress.com/mục-lục-vi-sao-mua-dong-ấm-ap/

Bởi Hoa Tuyết

Cung: Bảo Bình
SN: 18.02.1993
Sở thích: Nghe nhạc Kpop, xem phim Hàn, đọc ngôn tình sủng.
Yêu TVXQ

One reply on “Nơi nào đông ấm – Cố Tây Tước”

Bình luận về bài viết này