Khương Từ nghe theo lời Khương Huệ, quả nhiên đợi đến ngày nghỉ sẽ tụ tập cùng mấy vị công tử đó, hoặc mời đến nhà uống trà, hoặc cùng đi leo núi ngắm cảnh, chỉ là nghe nói Mục Nhung không đến nhà người khác làm khách.
Thân phận hắn như vậy, tất nhiên sẽ không thân cận cùng người bình thường.
Nhưng như thế cũng được rồi.
Bở vì sớm muộn Hồ thị cũng phát hiện ra.
Đúng như nàng nghĩ, lúc này Hồ thị đang thuyết phục lão phu nhân.
“Lần trước trong các công tử đến nhà làm khách, có Hồ công tử, nương nghĩ đó là ai? Nhị bá hắn ở kinh thành làm thị lang! Đó là quan tam phẩm, con thấy tính cách Hồ công tử không tồi, dù chưa thi đậu cử nhân, nhưng ở thư viện Ứng thiên đọc sách luôn không kém ai.”
Lão phu nhân có chút hứng thú: “Hắn là nhân sĩ Tống châu?”
“Không phải ạ, phụ thân hắn làm tri phủ Hành Dương, hiện giờ hắn ở nhà tam thúc, tam thúc hắn làm ăn ở đây, hình như mở cửa hàng lương thực, hắn đến Tống châu còn không phải vì để đọc sách ở thư viện Ứng thiên sao?”
Gia thế như vậy, tất nhiên sẽ làm người khác động lòng rồi. Lão phu nhân nghĩ thầm, Khương Du ngày thường cũng không tệ, có nữ phu tử chỉ dạy, có thể nói mỗi một lời nói hành động đề như tiểu thư khuê các, hiện giờ lão nhị lại là tri phủ Tống châu, muốn thúc đẩy chưa chắc khó, thế nhưng Khương gia cùng Kim gia có giao tình nhiều năm, bà nghĩ đi nghĩ lại, luôn thấy khó có thể mở miệng.
Dù sao Kim Hữu An cũng không tồi, cũng là một cử nhân đấy!
Hồ thị thấy bà do dự, liền có chút uể oải, trở về nói với Trương ma ma: “Ta đánh giá thấp tình nghĩa hai nhà rồi, nhưng tình nghĩa có thể ăn được sao?”
Trương ma ma cười nói: “Phu nhân chớ vội, lão phu nhân chỉ là ngại nói ra mà thôi.”
“Làm sao không vội, ngộ nhỡ ngày nào đó đính ước thật, người chịu ấm ức chính là a Du của ta, gả đến một gia đình nghèo như vậy, ta còn phải trợ cấp thêm tiền nữa.” Bà càng nhìn Kim gia càng không vừa mắt.
Con người chính là kỳ quái như vậy, ẩn nhẫn có thể miễn cưỡng trôi qua, nhưng một khi thoát khỏi nó, liền khó có thể chịu đựng nữa, tâm tình cũng không thể trở về như trước đây được.
Hồ thị chính là người như vậy. Đợi đến ngày Kim gia tới làm khách, trước mặt mọi người Kim phu nhân khen Khương Du, nói nàng thông minh xinh đẹp, không biết nhà ai có phúc khí cưới được nàng.
Hồ thị thầm cười lạnh một tiếng nói: “Đúng vậy, chẳng phải ta khen nữ nhi đâu, nhưng nữ nhi của ta thật sự là độc nhất vô nhị, muốn lấy A Du nhà ta, cần phải là gia đình tốt, sính lễ không thể ít hơn hai mươi bốn rương, trong nhà cũng phải có sáu người hầu hạ nữ nhi của ta, như vậy ta mới yên tâm.”
Sau buổi nói chuyện đó sắc mặt Kim phu nhân đỏ rực.
Lão phu nhân cũng kinh ngạc, không ngờ Hồ thị lại không kìm lòng được.
Khương Huệ cười khanh khách xem kịch vui, thấy Kim phu nhân và Kim Hà đều cúi đầu xuống, lại không thể lộ vẻ cáu giận, nàng cảm thấy cả người đều sảng khoái.
Như vậy mới đúng chứ, nên sớm xé rách mặt nhau, xem Kim gia làm sao chịu được nổi nhục nhã này!
Quả nhiên Kim phu nhân ngồi không yên, nói với lão phu nhân: “Trong nhà còn có việc, con xin phép về trước, ngày khác con sẽ đến thăm lão nhân gia ngài.”
Kim Hà lại không đi, ngẩng đầu lên cười rực rỡ: “Nương, chúng ta mới đến, con còn chưa cùng Du tỷ tỷ, A Quỳnh, A Huệ trò chuyện đâu, lát nữa con sẽ tự đi về.”
Khương Huệ ngẩn ra, liếc Kim Hà. Gặp phải chuyện như vậy, lại còn không biết khó mà lui?
Kim phu nhân chấp thuận, cáo từ rồi đi.
Lão phu nhân kêu Hồ thị nói chuyện riêng, Khương Du cùng bốn cô nương đi ra vườn.
Khương Du đương nhiên hiểu được ý Hồ thị, xem ra bà không muốn gả mình cho Kim Hữu An, chuyện này nàng không có ý kiến gì, chỉ là cảm thấy có chút có lỗi với Kim Hà.
Khương Du ôn nhu nói: “Ngươi đừng trách mẫu thân ta, có lúc bà nói chuyện hơi thẳng thắn.”
Kim Hà cười nói: “Du tỷ tỷ nói gì thế, cho dù thế nào, muộ̣i và Du tỷ tỷ luôn là bạn tốt mà. Lẽ nào chỉ vì phu nhân nói vài câu, muội sẽ không để ý Du tỷ tỷ sao? Chúng ta vẫn như trước đây thôi.”
Thấy trong lòng nàng không có khúc mắc, Khương Du rất vui mừng: “Vậy thì tốt rồi!”
Hai người lại như tỷ muội tốt.
Khương Huệ thấy Khương Du đơn thuần như vậy, thầm thở dài, nếu như nàng một lòng một dạ lấy lòng người nào đó, kết quả lại uổng phí công sức, trong lòng không hận mới là lạ.
Cũng chỉ có Khương Du mới tin Kim Hà. Nói đi cũng phải nói lại, nếu nàng không sống lại, có lẽ cũng khó mà nhận biết được, con người luôn phải gặp gỡ và trải nghiệm mới có thể nhạy bén hơn được.
Hồ thị bị lão phu nhân dạy dỗ một trận, đến nỗi khóc sướt mướt, sau đó Khương Tế Hiển biết được, lại là nói mấy câu, Hồ thị đầy bụng ấm ức, bà chỉ muốn tốt cho nữ nhi thôi, mọi người lại chỉ biết tránh mắng bà.
Dù sao cũng đáng giá, Kim phu nhân từ lần đó không đến nữa, phàm là có thể diện, cũng nên biết chuyện này sẽ không thành được.
Tới giữa tháng tư, khi hải đường trong vườn nở rộ, thì Khương Tế Đạt cùng thê tử Lương thị, Bảo nhi và Khương Tú rốt cuộc cũng tới Tống châu.
Khương Huệ vô cùng vui vẻ, đầu tiên là nhào vào lòng Lương thị khóc: “Cuối cùng cũng đến rồi, con rất nhớ mọi người! Sao xe đi chậm quá, lâu như vậy mới đến?”
Lương thị khẽ vuốt đầu nàng, cười nói: “Tống châu cách Hộ huyện xa như vậy, có thể làm thế nào được? Đừng khóc nữa, y như trẻ con vậy.”
Bảo nhi lôi kéo tay Khương Huệ: “A tỷ, a tỷ, muội cũng nhớ tỷ, tỷ đi rồi, nương chải đầu cho muội quá khó coi.” Khương Huệ hì hì cười nói: “Đúng rồi, đúng rồi, sau này mỗi ngày tỷ đều chải tóc cho muội.”
Tiểu muội phấn điêu ngọc trác*, vô cùng xinh đẹp, tương lai chắc chắn sẽ là một đại mỹ nhân. Khương Huệ ôm lấy nàng: “Đi, Bảo nhi, chúng ta đi gặp đường tỷ đường muội của chúng ta.”
(*) Phấn điêu ngọc trác: Cụm từ thường dùng để mô tả người phụ nữ xinh đẹp thanh cao hoặc những đứa bé trắng nõn, mềm mịn, ở đây nghiêng về nghĩa thứ 2 – Nguồn nami195 wordpress.
Trên đường đi, hai người kia đã đến chào đón.
Khương Du vừa thấy Bảo nhi liền bế lên, điểm mũi nàng: “Bảo nhi, muội nặng hơn rồi đó, tỷ bế muội cũng khó.”
Bảo nhi cười nói: “Đại đường tỷ, muội rất nhớ tỷ.”
Khương Du càng thích nàng hơn: “Tỷ cũng nhớ Bảo nhi. Lát nữa tỷ dẫn muội đi ngồi xích đu nhé? Trong vườn có một cái đấy.”
Bảo nhi nói được.
Khương Tú ở phía sau phát giận: “Các ngươi đều không nhìn thấy ta à?”
Lại nói về vị cô cô này, Khương Huệ đối với cô một chút hảo cảm cũng không có, cho nên vừa rồi thấy nàng, chỉ thấy kỳ quái vì sao nàng cũng tới, lúc này mới có lệ nói: “Hôm nay cô cô ăn mặc thật đẹp.”
Khương Tú cả người mặc quần áo tươi đẹp nổi bật, thật làm người khác chú ý, nghe thấy cháu gái khen ngợi, cười rộ lên: “Đương nhiên, đây là váy áo thịnh hành nhất ở Hộ huyện.”
Khương Du cùng Khương Quỳnh nhìn nhau một cái, đều có chút coi thường.
Trượng phu cô cô mới chết, theo lẽ thường còn đang thủ tiết đấy, sao có thể lại ăn mặc như vậy, rất khó coi, cũng không biết nghĩ thế nào nữa.
Khương Huệ nói với Khương Tế Đạt: “Ca ca và A Chiếu đều đang ở thư viện, chắc phải tối mới quay về được.”
“Không sao, gặp lúc nào cũng được.” Khương Tể Đạt nghiêng đầu nhìn Lương thị, thấy bà đang nói chuyện với Khương Du, liền nhỏ giọng nói, “A Huệ, nương con vốn không chịu đến, cha khuyên mấy ngày mới bằng lòng đấy, trên đường tâm trạng bà ấy cũng nặng nề, hỏi thì không nói. Con thân thiết với mẫu thân, không bằng hôm nào hỏi một chút xem.”
Khương Huệ đáp ứng, trong lòng đã biết nguyên nhân.
Bởi Lương thị lai lịch không rõ ràng, bà chỉ muốn ẩn náo ở Hộ huyện, chỉ tiếc, bị người có tâm nhìn chằm chằm thì ở đâu cũng đều giống nhau, còn không bằng ở cạnh nhị thúc, dù sao ông cũng là một tri phủ.
Đoàn người đi vào phòng.
Người làm trong phủ nghe nói đại phòng Khương gia tới, không khỏi ra nhìn một chút, nhìn thấy Lương thị không khỏi ngạc nhiên. Quả nhiên đúng như lời đồn, nửa gương mặt bên phải của bà có một vết sẹo lớn, khiến người khác sợ hãi, nửa mặt bên trái lại vô cùng thu hút người khác.
Bọn họ liền hiểu rõ vì sao nữ nhi của đại phòng lại xinh đẹp như vậy.
Khương Tế Đạt vừa thấy Khương lão gia và lão phu nhân liền kích động lớn tiếng gọi cha nương, những người khác cũng đi lên chào hỏi.
Khương lão gia tươi cười: “Các ngươi cuối cùng cũng tới, ta trông ngày trông đêm, thiếu chút nữa đã bảo người đi đón các ngươi rồi!” Dứt lời ông liếc nhìn Khương Tú, cau mày nói, “Ngươi đang mặc cái gì vậy?”
Khương Tú bĩu môi mà: “Cha, con đến Tống châu không thể để mọi người mất mặt được, phải mặc đẹp một chút chứ?”
Khương lão gia đau đầu.
Lão phu nhân vội nói: “Trước tiên mau vào nhà, muốn nói gì, đùa gì đều khoan đã, đi nhiều ngày như vậy, sao có thể không mệt mỏi chứ.”
Bà phân phó hạ nhân đưa bọn họ vào phòng khách trước, rồi thu dọn hành lý sau.
“Đều nghỉ tạm một chút, buổi tối sẽ mở tiệc đón gió cho các ngươi.” Khương lão gia nói với Hồ thị, “Đều chuẩn bị xong hết rồi chứ?”
“Xong hết rồi, cha yên tâm, hôm nay nhà bếp mua hai con gà, một con vịt, chân giò và một ít cá, đã đầy đủ hết, còn có thể để đại ca, đại tẩu đói bụng sao?” Hồ thị cười.
Khương lão gia hài lòng gật đầu.
Khương Tế Đạt cùng Khương lão gia nói chuyện ruộng đất: “Con đã tìm người đáng tin cậy trông coi, sau này cách ba tháng con trở về một lần, đem sổ sách xem xét rõ ràng.”
“Việc này sau này hãy nói, nương ngươi đã nói rồi, đi nhiều ngày như vậy có thể không mệt mỏi sao? Mau đi nghỉ đi.” Ông vỗ vỗ vai con trai.
Tuy Khương Tế Đạt không được học hành nhưng lại là người thành thật, ruộng đất giao cho hắn, Khương lão gia rất yên tâm.
Khương Tế Đạt thưa vâng một tiếng.
Buổi tối Khương Tế Hiển, Khương Từ và Khương Chiếu trở về, lúc ăn cơm, phụ tử huynh đệ vừa nói chuyện về những ngày không gặp, vừa ăn uống.
Vì là tiệc đón gió tẩy trần, nên không thế thiếu rượu. Hai huynh đệ Khương Tế Đạt xa nhau cũng đã hai năm mới gặp lại, nên cứ mời rượu nhau liên tục. Khương lão gia thấy hai đứa con trai hòa thuận, cũng vui vẻ, uống nhiều mấy chén. Mấy tiểu bối như Khương Từ Khương Chiếu, ngày thường không được uống rượu, lúc này chỉ mới uống vài chén, đã không chịu nổi.
Cuối cùng, trừ mấy nữ tử, tất cả đều say.
Mấy cô nương gia nhìn dáng vẻ say rượu của bọn họ đều hé miệng cười rộ lên. Hồ thị vội vàng kêu hạ nhân đỡ bọn họ về phòng, cười nói: “Hôm nay mọi người đều tận hứng, xem bọn họ vui vẻ kìa.”
Lão phu nhân nói: “Hiếm khi cả nhà mới ở cùng nhau thì phải như vậy. Sớm mai các ngươi nhớ gọi bọn họ thức dậy, nhất là Tế Hiển, không thể làm trễ nãi công việc ở nha môn, phải nấu trà giải rượu cho bọn họ uống.” Rồi bà lại kêu các nàng nhanh chóng đi ngủ.
Đây là buổi đoàn viên hiếm có.
Đêm nay Khương Huệ ngủ cực kỳ ngon giấc, nghĩ thầm hôm nay cả nhà đều ở chung một chỗ, tương lai chắc sẽ vô cùng tốt đẹp.
Bảo nhi lên sàn, em ấy là nhân vật mình thích nhất truyện, cute vô đối, đến nam chính còn chịu thua với Bảo nhi mà ^^
Ủng hộ truyện mạnh tay vào để mình đăng chương 8 luôn nào ^^ (đừng cmt lấy lệ nha =_=)
60 replies on “[Trùng sinh sủng hậu] Chương 7”
Yêu chị. Nam9 vẫn còn mờ nhạt quá à.
ThíchThích
chị có cảnh báo 30c đầu nam9 sẽ là mây bay mà
ThíchThích
nỏ biết phải nói răng. chơ mà mong chờ chương mới lắm á nàng. 😁😁😁
ThíchĐã thích bởi 1 người
Hóng truyện từ hôm qua cơ. Huhu.(((
Thân phận của mẹ nữ chính có vẻ nhiều bí ẩn~
ThíchĐã thích bởi 2 người
Bên giờ mấy chị đang còn nhỏ nên chưa thấy đấu đá mấy, đến lúc 15,16t chuẩn bị lấy chồng thì chưa biết a. Hóng nam 9 lên sàn cua nữ 9
ThíchThích
Anh như mây bay xuất hiện trong từng chap truyện 🤣🤣🤣
ThíchThích
Chài ơi, chờnam 9 tận 30c lận 😂
Thôi đành gặm nhấm từng chương. Bạn editor và beta cố lên nha. Thank các nàng nhìu lắm
ThíchThích
Trong 30c đâu nam9 có xuất hiện nhưng ít thôi.
ThíchThích
Đây là cm lấy lệ :)))
Đùa chứ hy vọng bạn giữ vững tốc độ edit up truyện nhaaa. Hnay thấy email báo up truyện liên tục mà để dành mãi, đọc một lèo và thấy vẫn muốn đọc nữa quá, chưa thoả mãn huhu
ThíchĐã thích bởi 1 người
Mây bay cũng được nhưng thi thoảng hãy cho gió thổi a ngang qua bầu trời.
ThíchThích
Cả nhà KH lên tới rồi, bố KH là người thật thà nhưng mẹ KH thì t đoán là người thông minh hiểu chuyện lắm đấy, mới vài chương nên chưa có manh mối gì nhiều, có khi mẹ KH là con ông cháu cha cũng nên.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Sao ta cũng thấy thích Bảo Nhi. Lại thêm cái xì poi cuối ta càng hóng hớt hơn nữa.
I da ta đọc sau nên phải tăng tốc để theo kịp tiến độ.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Ôi Khương A- B-C…..
Loạn hết cả đầu a Hahahahahahaha
Nên ta quyết định chỉ nhớ Khương huệ và bảo nhi =))))
ThíchThích
có thể nói mỗi một lời nói hành động đề như tiểu thư khuê các => đều
mọi người lại chỉ biết tránh mắng bà. => trách mắng
bà chỉ muốn ẩn náo ở Hộ huyện => ẩn náu
ThíchĐã thích bởi 1 người
Nghe nàng kết Bảo Nhi như thế lại tò mò muốn biết số phận của Bảo Nhi kiếp trước như thế nào.
Cám ơn bạn đã làm truyện!
ThíchThích
Phải đợi 30 chương thì nam chính mới được xuất chiêu hả nàng, mà thấy thân phận mẹ của nữ chính có vẻ bí ẩn nhỉ.
Thanks nàng đã edit truyện nha
ThíchThích
Liệu thân thế của mẹ nữ 9 có gì bí ẩn ko nhỉ?
ThíchThích
hóng ngày a lên sàn qá chế ui!!
ThíchThích
Chắc Hà phu nhân gì đó biết thân thế của mẹ Khương Huệ nhỉ. Nhớ là bà ta giật mình khi thấy chị.
Cảm ơn bạn đã edit truyện ❤
ThíchThích
Tự nhủ lòng 30c đầu nam chính chỉ là mây bay cho nữ chính của cta đc toả sáng =)) tò mò thân thế của mami nữ chính qá :))
ThíchĐã thích bởi 1 người
Em rất chịu khó tìm pic minh họa rất đẹp, rất thích. Từ ngày vào nhà em chị cũng hay để ý tìm những pic đẹp, muốn gửi đến trang như là chút đóng góp nên hỏi xem ý chủ nhà có ok hok?
ThíchĐã thích bởi 1 người
Được chị, chị có ảnh đẹp gửi qua mail cho em đi ạ, tìm ảnh minh họa hợp chủ đề khó lắm
ThíchThích
K bít lai lịch mẹ nữ chính sao đây
ThíchThích
Nàng làm mình hóng Bảo Nhi, thật ra có nhiều truyện mình lại kết nv phụ cute,thanks
ThíchThích
Bà cô sẽ là nhân vật gây sóng gió hiu hiu
Cứ nghĩ là Bảo nhi sẽ ko ngoan cơ, may quá hí hí
ThíchThích
có cảm giác cuộc đời mẹ nữ 9 rất oanh liệt :))… cám ơn bạn edit
ThíchThích
Cố lên nhóm. Love
ThíchThích
Ủng hộ nhiệt tình. Ôi sắp có màn thù cũ hận mới với hà phân và mẹ của chị huệ rồi. Ôi có tiểu cô nương đáng yêu xuất hiện làm truyện thêm vui hón thôi. Tung bông. Edit mượt lắm nhé chủ nhà. Ngày càng lên tay rồi
ThíchThích
Bà cô cô này hẳn cũng là một cực phẩm đây. Chồng chết chưa lâu đã một bộ ăn diện kệch cỡm thế kia. Lão thái thái cũng không đến nỗi nào, sao lại nuôi dạy ra 1 cô con gái thế này nhỉ?
Mẹ của Khương Huệ hẳn là có lai lịch không tầm thường đây.
ThíchThích
Anh rể thì lấy lòng em gái vợ cũng là đương nhiên thôi 😂😂😂
ThíchThích
Khương Tú chắc là một người ngu ngốc lại kiêu căng rồi ~~ ai đời lại…Hồ thị thẳng thắn ấm ức vì con gái cũng hiểu được, mong là bà ấy sẽ tiếp tục không đồng ý để liên hôn không thành. Kim Hà đứa trẻ không đơn giản bà Kim phu nhân bỏ về nhưng Kim Hà lại ở lại không phải là cô tình lôi kéo Khương Du đơn thuần là gì :3 Uầy Bảo Nhi cute :v aaa chị Lê thả thính >< :v chắc muốn lấy cô chị phải chiều cô em :v
ThíchThích
chắc lai lịch mẹ nữ 9 cũng k nhỏ đâu. anh nam9 mau xuất hiện đi, chút xíu cũng đc, 2 ng phải găp mặt trao đổi tình cảm trước chứ…mình nghĩ cô cô của KH về sẽ náo nhiệt lắm đây, mới xuất hiện cũng biết k phải là ng chịu ngồi yên.
ThíchThích
Bở vì sớm muộn Hồ thị cũng phát hiện ra.==> Bởi vì…
ThíchThích
Khương Huệ à chị cố gắng thay đổi nhé. Ai diệt được cứ diệt hết
ThíchThích
Bảo bánh bao thì tất nhiên phải moe gòi, di truyền nhà này không đùa được đâu.
ThíchThích
Mình đã đợi truyện từ rất lâu, giờ tha hồ đọc, vèo vèo😘😘…. chờ đợi nam9 quá
ThíchThích
Lúc đầu em còn hơi phân vân nhưng bây giờ chắc chắn là trạch đấu nhất định không quá sôi động rồi 😦 vì mấy tỷ muội đều rất hoà thuận, lão phu nhân là mẹ kế mà cũng rất tốt, chỉ có bà cô Khương Tú- nhưng chắc chẳng gây sóng gió gì được 🙂
ThíchThích
mình thích kiểu anh rể lấy lòng em vợ à
ThíchThích
Đọc bình luận thấy phấn khích ghê
ThíchThích
chắc thân phận của mẹ KH có lquan đến Hà phu nhân chương anh namc xuất hiện là cái chắc. bà ấy ms giật mình khi thấy Kh như vậy
ThíchThích
Không thể nhớ nổi tên mấy cô em cô dì
ThíchThích
Truyện dịch mượt quá chị ơi, thích quá, cốt truyện tuyệt vời, hóng hóng hô hô
ThíchThích
Tò mò thân phận mẫu thân của Khương Huệ ghê. Lại đích nữ gia đình nài cũng nên
ThíchThích
hóng đọc từng chương của mấy bạn edit, thanks nhìu thật nhìu 😍😍😍
ThíchThích
Lại lịch của Lương mẫu xem ra rất bí ẩn. Bảo Nhi chắc mới mấy tuổi.
ThíchThích
chờ nam 9 mòn mỏi ^^
ThíchThích
Thật tóc mò.. bên má có vết sẹo to. Dù có đẹp đến mấy thì cũng là khuyết điểm rồi. Thế mà chả nu9 lại nhìn một lần là muốn cưới luôn. Là người thành thật mà không tiếc đấu tranh với cha. Đây là định mệnh trong truyền thuyết sao???
ThíchThích
Ủng hộ truyện hết mình 🥰🥰 nhà ad edit mượt thiệt. Càng đọc càng ghiền ❤️
ThíchĐã thích bởi 1 người
hai chị em đều xinh đẹp đáng yêu
ThíchThích
Rất muốn biết ở kiếp trước khi Khương Huệ trúng độc ngã xuống trước mặt thì lúc đấy Mục Nhung cảm thấy gì. Mình rất thích nam chính bị giày vò ngược tơi tả chứ :))
ThíchThích
Anh rể pk em vợ😂😂😂
ThíchThích
Mẹ của nữ chính có khi lai lịch lại ko nhỏ ý nhỉ
ThíchThích
❤❤❤
ThíchThích
Có cảm giác mẹ nữ9 kp người bình thường
ThíchThích