Edit: Thu Phung
Beta: Hoa Tuyết
Tần Mạn vùi đầu vào làm việc, dịch, làm bảng báo giá, bảng kê danh sách hàng gửi đi, gửi bảng kê, đến lúc ngẩng đầu lên thì đã đến giờ tan tầm.
Tháng tám trời tối muộn, đến lúc cô ra khỏi công ty trời vẫn còn chưa tối hẳn.
Sau khi ngồi trên xe buýt, cô lấy tờ giấy in những từ vựng chuyên ngành trong túi xách ra, học thuộc lòng từ đơn giống như thời đi học, học thuộc để đối phó với kỳ thi tiếng Anh.
Ăn qua loa ở một quán gần đấy, về đến cái ổ nhỏ của mình đã hơn tám giờ, sau khi tắm rửa xong cô ngồi dựa vào đầu giường định học thuộc từ đơn tiếng Anh tiếp.
Cô muốn hiểu biết nhiều hơn nữa về lĩnh vực này, bởi vì chỉ có nắm vững những kiến thức mà chuyên viên cần phải biết, cô mới có thể chắc chắn đạt được những yêu cầu về chuyên viên kinh doanh mà công ty đề ra.
Sáng sớm mỗi ngày, chưa tới sáu giờ cô đã tự tỉnh giấc. Đồng hồ sinh học này là do rèn luyện lâu dài mà thành.
Ngày nào cô cũng là người đầu tiên tới văn phòng, trong phòng chỉ có mình cô, những người khác còn chưa đến. Cô lấy tài liệu của chuyên viên kinh doanh ra đọc vài lần, xem sơ đồ lắp ráp để hiểu hơn về các linh kiện.
Mãi tới gần chín giờ, các đồng nghiệp khác mới lục tục tới.
Hôm qua Hoàng Mỹ Hân thức cả đêm để xem phim Hàn, nay nhìn sắc mặt mệt mỏi, cô ta ngáp một cái, nằm bò ra bàn một lúc. Đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngẩng đầu lên, mặt mũi phờ phạc nhìn Tần Mạn nói: “Tần Mạn, cô đi pha cho tôi một ly cà phê.”
Giọng điệu như thể một đại tiểu thư ra lệnh cho người hầu của mình.
Nói xong, cô ta lại nằm bò ra bàn chợp mắt.
Tần Mạn dùng giọng điệu được coi như là hiền lành đáp lại: “Pha cà phê không nằm trong phạm vi công việc của tôi, muốn uống thì cô tự đi pha đi.”
Hoàng Mỹ Hân bất ngờ, tỉnh táo lại ngay lập tức, ngồi thẳng người nói với cô: “Cô là trợ lý của tôi, nói cách khác tôi là cấp trên của cô, pha giúp tôi một ly cà phê thì có làm sao?”
Tần Mạn kiên quyết không đi, “Tôi nói rồi, nó không phải việc của tôi.”
Hoàng Mỹ Hân tức đến nghiến răng nghiến lợi, trong phòng nhiều người như vậy, nên cô ta không tiện nổi cáu, đành phải hạ hỏa trước, sau đó cầm cốc lên nói: “Cô không muốn giúp thì cứ nói là không muốn giúp, việc gì phải lấy cớ như thế.”
Tần Mạn chẳng muốn đấu võ mồm với cô ta, chỉ tiếp tục làm việc của mình.
Nhưng rõ ràng là Hoàng Mỹ Hân không quên được món nợ này, sau khi uống cà phê xong, tinh thần tỉnh táo hơn, cô ta giao cho Tần Mạn một đống việc, cuối cùng còn quăng thêm một câu: “Tôi đã nói rồi, trước khi tan làm thì giao lại cho tôi.”
Tần Mạn nhìn thoáng qua danh sách công việc được giao, “Tôi sẽ cố gắng làm xong, nếu không kịp thì mai làm tiếp.”
Hoàng Mỹ Hân khoanh hai tay lại, cường điệu nói: “Những thứ này đều cần rất gấp, phải hoàn thành trong hôm nay.”
“Nếu như hôm nay tôi chỉ phải làm việc của cô giao thì tất nhiên là hoàn thành, nhưng cô thử hỏi ba chuyên viên khác xem việc của họ có cần gấp không, nếu không gấp thì cả ngày hôm nay tôi sẽ làm cho cô.”
Hoàng Mỹ Hân trừng mắt nhìn cô, đây rõ ràng là lấy ba chuyên viên khác tới áp chế cô ta, bởi vì cô là trợ lý của bốn chuyên viên, không phải là của một mình cô ta: “Tôi không quan tâm cô sắp xếp như thế nào, dù sao thì việc của tôi giao cô phải làm xong sớm một chút.”
Tần Mạn nhìn màn hình máy tính, thuận miệng đáp: “Ừ, tôi sẽ cố gắng.”
Hoàng Mỹ Hân giẫm giày cao gót đi về chỗ ngồi.
Buổi chiều có hai vị khách tới, quản lý Lục Cầm Châu đi vào phòng nói với Tần Mạn: “Tần Mạn, cô pha giúp tôi bốn ly cà phê mang tới phòng họp nhỏ.”
Tần Mạn đáp lại: “Dạ vâng.”
Tần Mạn đứng dậy đi pha cà phê, Hoàng Mỹ Hân trợn mắt: “Sáng nay có ai đó nói pha cà phê không phải việc của người đó mà.”
Tần Mạn không để ý tới cô ta, đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc, tới phòng nước.
Tối tan tầm muộn, Mạch Huệ Trân đi về cùng Tần Mạn.
Mạch Huệ Trân nói: “Cậu đừng đấu với Hoàng Mỹ Hân. Cô ta là người có tính tình đại tiểu thư, không biết nói lý lẽ, trợ lý làm trước cậu cũng thường xuyên ầm ĩ với cô ta, kết quả không chịu nổi mà bỏ việc.”
Mấy ngày qua Tần Mạn cũng đã hiểu tính cô ta, “Cô ta đúng là không dễ đối phó, không phải công chúa nhưng lại mắc bệnh công chúa. Loại người như vậy nếu cậu càng nhân nhượng thì cô ta càng được đà lấn tới. Cậu phải cứng với cô ta, cô ta sẽ không dám làm bậy làm bạ nữa. Bởi vậy tớ mới không nhường nhịn gì hết.”
Mạch Huệ Trân rất kính nể tính cách cứng rắn dứt khoát của Tần Mạn, nhưng nghĩ đến việc Tần Mạn chỉ là một trợ lý, còn Hoàng Mỹ Hân lại là chuyên viên, nếu có mâu thuẫn với cô ta, thì rất có khả năng sẽ bị làm khó dễ trong công việc. Cô cẩn thận hỏi: “Cậu không sợ cô ta sẽ gây khó dễ trong công việc à?”
“Cô ta cũng chỉ là một trong những nghiệp vụ viên tớ phải phụ trách, trong văn phòng này, không phải cô ta muốn sao thì làm, cho dù cô ta muốn gây khó dễ, tớ cũng không cho cô ta cơ hội đâu.”
“Bá đạo!” Đối với thái độ của Tần Mạn, Mạch Huệ Trân rất sùng bái, cô ấy không thể bá đạo như vậy: “Thật ra tớ cũng không thích cô ta, nếu phải làm trợ lý cho ả, có lẽ tớ sẽ từ chức sớm thôi.”
Về vấn đề xin nghỉ việc, hiện tại Tần Mạn không nghĩ đến. Hải Bác là nền tảng phát triển rất tốt, cô muốn tiếp tục kiên trì trở thành chuyên viên kinh doanh của công ty.
Cô hiểu đại khái bảng kê chiết khấu cho chuyên viên, nếu tự tìm được khách hàng mới, vậy thì lương tháng cộng thêm hoa hồng có thể lên đến mấy vạn tiền thu nhập.
Mạch Hiểu Trân hỏi nhỏ cô: “Tần Mạn, cậu nghĩ giám đốc Mẫn có khả năng thích kiểu con gái như Hoàng Mỹ Hân không?”
Tần Mạn nói: “Tôi nghĩ là không.”
“Vì sao?”
Tần Mạn đáp: “Trực giác.”
Mạch Huệ Trân lại hỏi: “Vậy cậu cảm thấy anh ấy có khả năng thích ai ở phòng mình nhất?”
Với câu hỏi thường được hỏi trong ký túc xá trường Đại học này, Tần Mạn không thấy khó chịu, cô nghĩ ngợi rồi đáp: “Tớ nghĩ có lẽ anh ấy sẽ thích Đàm Tuyết.”
“Ha ha, vì sao vậy?”
“Đàm Tuyết là người bộc trực, mà giám đốc Mẫn thì là cao phú soái, trong phim cao phú soái đều thích người như vậy còn gì?”
Mạch Huệ Trân phì cười: “Đang nói cái gì vậy?”
Các cô gái chưa kết hôn trong phòng đều say mê Mẫn Trí Hiên, bao gồm cả Mạch Huệ Trân. Tần Mạn hiểu, giống như thời đi học, trai đẹp luôn được rất nhiều bạn nữ theo đuổi và ưa thích, đến ngày lễ cái là quà cáp xếp kín ngăn bàn.
Nếu như Tần Mạn không trải qua một cuộc hôn nhân thất bại, suýt nữa bị hủy hoại bởi nó, thì rất có thể cô cũng sẽ giống như những cô gái trẻ trong phòng, ngày này mơ về chuyện mình sẽ là cô bé lọ lem được hoàng tử để mắt đến.
Nhưng cô của bây giờ thì không, cô tuyệt đối không muốn trở thành cô bé lọ lem sống dựa dẫm vào hoàng tử.
Cô muốn trở thành nữ vương.
Một người không cần dựa vào bất kỳ ai cũng có thể trở thành một nữ vương cao quý!
——
Hôm nay có một vị khách quan trọng tới tìm hiểu, Tần Mạn và Mạch Huệ Trân được phân công đi pha cà phê.
Tần Mạn dùng khay đựng bốn cốc cà phê bưng vào phòng họp, bên trong có ba người ngoại quốc, là khách hàng, còn bên Hải Bác thì có Lục Cầm Châu, Mẫn Trí Hiên, Lưu Mẫn Hà và quản lý phòng Nghiên cứu và phát triển.
Đây là một trong tám vị khách lớn của Hải Bác, ước chừng mỗi năm mua hơn trăm triệu.
Tần Mạn bưng khay xuống cuối bàn họp, đặt khay xuống rồi lần lượt bưng từng ly mời khách.
Cô cười vô cùng lễ phép, đặt ly cà phê xuống bên cạnh khách.
Vị khách ngoại quốc mỉm cười nói: “Thank you.”
Tần Mạn cũng mỉm cười nhỏ giọng đáp lại: “Not at all.”
Sau khi cung kính bưng cà phê cho khách, ly cuối cùng Tần Mạn bưng tới chỗ Mẫn Trí Hiên.
Anh ngẩng đầu nhìn cô, nhỏ giọng nói: “Nếu có thể thì lát nữa tới làm thư ký hội nghị giúp anh.”
Tần Mạn hơi ngạc nhiên, sau đó gật đầu đáp: “Vâng.”
Sau khi mời cà phê xong, Tần Mạn bưng khay ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa, Mạch Huệ Trân sán tới, tò mò hỏi: “Giám đốc Mẫn vừa nói gì với cậu vậy?”
Tần Mạn nói: “Sếp bảo tớ làm thư ký cho hội nghị này giúp sếp.”
“Hả? Không phải chứ?” Mạch Huệ Trân không thể tin được, “Rõ ràng thư ký hội nghị là việc của chuyên viên kinh doanh mà, Mẫn Hà còn đang ở đấy nữa.”
Nhưng quả thực vừa rồi Mẫn Trí Hiên bảo cô tới làm thư ký hội nghị giúp anh, cô không nghe nhầm.
Mạch Huệ Trân hỏi: “Vậy cậu đi không?”
“Có, đi chứ.”
Tần Mạn về phòng làm việc, cầm sổ với bút trên bàn định đi thì thấy Hoàng Mỹ Hân cao giọng nói: “Tần Mạn, ngày mai phải gửi hàng của TM Bồ Đào Nha rồi, cô làm giúp tôi một bản danh sách hàng gửi đi, trước bốn giờ giao cho tôi, tôi phải gửi cho khách.”
Tần Mạn nhìn đồng hồ, gần ba giờ rồi, cô còn phải đi làm thư ký hội nghị, cô hỏi: “Muộn một chút có được không? Trong hôm nay nhất định sẽ làm xong giúp cô.”
“Không được. Phải gửi cho tôi trước bốn giờ! Rất gấp!”
Bồ Đào Nha và Trung Quốc chênh lệch gần 8 giờ, bây giờ bên đó mới bắt đầu đi làm. Cho dù tám giờ tối gửi bảng kê cũng không sao, cô ta lại nhất định phải có trước bốn giờ.
Rõ ràng là cố ý làm khó.
Tần Mạn ôn tồn nói: “Hiện tại tôi bận chút việc, nếu như cô cần trước bốn giờ vậy thì cô tự làm đi.”
Nói xong, mặc kệ Hoàng Mỹ Hân đang trừng mắt to như chuông đồng, cô cầm sổ và bút đi vào phòng họp.
336 replies on “[Nắng ấm sau mưa] Chương 8”
Haha chị đây không sợ cưng đâu. Nữ chính rất có bản lĩnh nha.
ThíchThích
Chị Mạn cứng thế😨
ThíchThích
Tính cách của nữ 9 rất quyết đoán, k nhu nhược, rất ok. Nhưng cảm giác nữ 9 k có tc vs con gái hay tại bà tgia. K thấy nói đến việc nhớ con gì vậy
ThíchThích
Chị đâu phải dang vừa
ThíchThích
Rất thích tính cách của Tần Mạn
ThíchThích
Rất thích tính cách của nữ chính. Cương nhu đúng chỗ
ThíchThích
Chị Mạn cao tay thật, không ủy khuất chịu đựng những việc mà Mỹ Hân bắt làm
ThíchThích
“Hả? Không phải chứ?” Mạch Huệ Trân không thể tin được, “Rõ ràng thư ký hội nghị là việc của chuyên viên kinh doanh mà, Mẫn Hà còn đang ở đấy nữa.”
–> em nghĩ là Mỹ Hân chứ nhỉ?
ThíchThích
Trong nhu có cương, co được giãn đc, chị ko mềm yếu chút nào.
ThíchThích
Bà chủ tương lai phải khí phách thế
ThíchThích
Đúng kiểu ngự tỷ êm thích
ThíchThích
Đôi khi mình sống điều với người ta nhưng người ta lại sống tệ với mình … nên phản ứng như chị Mạn là chuẩn rồi
ThíchThích
Haha, đỉnh quá chị ơi, bis bis
ThíchThích
Trời ơi các bà mỹ hân này, đọc mà điên máu hết cả người 🤬🤬
ThíchThích
Thích tính cách của nữ chính quá đi, mạnh mẽ, không khoan nhượng
Ghét nhất những đứa suốt ngày hất hàm ra lệnh cho người khác
ThíchThích
Bá đạo quá, rất có phẩm chất nữ vương, bà chủ tương lai có khác keke.
ThíchThích
Gừng càng già càng cay. Chị đã chải qua bao gian khổ nên mọi thứ xung quanh có khó khăn o làm khó được chị.
ThíchThích
Chj TM mạnh mẽ, bản lĩnh ghê.
ThíchThích
Mạn tỷ mạnh mẽ quá. Mình thích lắm luôn. Triết lý của mạn tỷ rất hay và chuẩn. Nữ vương nha!
ThíchThích
Mình ko hiểu lắm nh dù nữ chính bận thế nào cũng nên nhớ con một chút chứ, đằng này ko nhớ 1 chút nào lun ý
ThíchThích
Cú đáp trả của nữ 9 đi vào lòng người
ThíchThích
Hoàng mỹ hân thật đáng ghét nhưng mạn tỷ nhà ta cũng k vừa 😍😍😍
ThíchThích
Haha chị cứng lắm nhé đừng có bắt nạt chị :))
ThíchThích
Thắc mắc là đọc mấy chương không thấy đứa bé, không biết khi nào mới xuất hiên
ThíchThích
Chị phải thật sự cứng vào mới không để cho người khác bắt nạt. Ngầu quá
ThíchThích
Mạn Mạn hảo soái 😂😂😂 cứ phải vả bốp bốp bốp như vậy thì bà Hân kia mới thôi cái trò bắt nạt ma mới đi
ThíchĐã thích bởi 1 người
HMH chắc sốc lắm
ThíchThích
Chị Mạn djnk nhấc ạ.>>>
ThíchThích
Đừng bắt nạt chị t ko anh t oánh cho đấy =))
ThíchThích
Mạnh mẽ lắm cô gái💪 💪 💪
ThíchThích
Đúng là có khí chất của bà chủ tương lai mà :)))))
ThíchThích
Đấy phụ nữ là phải vậy, phải tự mình cố gắng và đạt được những thứ mình mong muốn. Phải thật cứng rắn không sợ kẻ nào hết. Mình thích Mạn lắm ý
ThíchThích
Nữ chính quá cứng :))) thích chị ấy ghê
ThíchThích
Mình thật sự thích tính cách N9, quá ngầu luôn.
ThíchThích
Thích tính cách nữ chính quá đi đủ mạnh mẽ, bản lĩnh
ThíchThích
Tính cách của nữ chính đỉnh ghê 👍👍👍
ThíchThích
Thích tính cách nữ chính quá đi đủ mạnh mẽ, bản lĩnh
ThíchThích
Tính cách nữ 9 rất mạnh mẽ nên mới k bị huỷ hoại bởi cuộc hôn nhân thất bại và căn bệnh trầm cảm này
ThíchThích
Thính tính cách của bà n9. Kkk mạnh đúnh chỗ. Edit rất mượt luôn doc rất thích
ThíchThích
Với tính cách như này cộng thêm 1 lần thất bại trg hôn nhân thì con đường theo đuổi vợ của a Mẫn có khả năng gập ghềnh lắm đây.
ThíchThích
Em nể sự phấn đấu của chị Mạn quá đeeeeeeee
ThíchThích
Trời ơi Tần Mạn tỷ bảnh quá rồi, đọc mà mắt nổi trái tim vs chị luôn *_* Nữ vương đại nhân!!!
ThíchThích
Mình thích tính cách của Tần Mạn, không sum xuê, không nhu nhược, không để bản thân bị thiệt nhưng vẫn đúng mực. Ở môi trường công sở phức tạp như Tần Mạn, phải học được tính cách như vậy chúng ta mới tồn tại được.
ThíchThích
Nữ chính mạnh mẽ quá❤️
ThíchThích
Mạch Hiểu Trân hỏi nhỏ cô: “Tần Mạn, cậu nghĩ giám đốc Mẫn có khả năng thích kiểu con gái như Hoàng Mỹ Hân không? —–> Mạch Huệ Trân.
Mấy người ko phải là công chúa nhưng mắc bệnh công chúa như HMH đúng là phải cứng ngay từ đầu, ko thôi nó leo lên đầu lên cô mình ngồi lun ah. Nu9 quá cứng rắn, quá mạnh mẽ huhuh
ThíchThích
Mạn là kiểu ng từng trải rồi nên cứng ghê đấy =)))))) chả còn gì để mất nên ngán gì ai đâu 🤪🤪🤪
ThíchThích
Hình tượng phụ nữ của tôi đây rồi! Dõi theo aaaaaaaa!
ThíchThích
Tần mạn quá mạnh mẽ và bản lĩnh!!
ThíchThích
Cực cực thích tính cách của nữ chính, vừa quyết đoán vừa mạnh mẽ bản lĩnh
ThíchThích
Vẫn là truyện nữ cường như thế này hợp gu với mình nhất. Yêu chị quá Tần Mạn 😙😙😙
ThíchThích
phụ nữ phải thế mới được chứ lị
ThíchThích
Rất thích tính cách của nữ chính
ThíchThích
A trời ơi, hâm mộ chị nữ 9 quá, đủ mạnh bạo, đủ thẳng thắn, vả mặt mấy cái người bệnh công chúa kia ngon lành quá ~~
ThíchThích
Mình rất thích những nhân vật có tính cách thực tế như Tần Mạn. Luôn nỗ lực học hỏi và làm việc không sớm thì muộn cũng sẽ thành công.
ThíchThích
Ngầu lắm chị ơi😎. Cảm ơn nhà đã edit😍😘♥
ThíchThích
đỉnh đỉnh. Chị Mạn chính là “Bá đạo tổng tài” aaaaaa
T ngày càng chìm đắm chị Mạn rồiii
ThíchThích
Nữ chính bá quá đi 🙈🙈🙈
ThíchThích