Chuyên mục
Bát Bảo Trang

Chương 63: Khó xử

fb_img_1460859936517

Edit: Hoa Tuyết

Beta: Linh Xốp

“Sao tay lại lạnh như vậy?” Yến Tấn Khâu sờ sờ bàn tay của Hoa Tịch Uyển, cau mày, đôi tay to lớn bao bọc bàn tay của Hoa Tịch Uyển lại, “Trời lạnh như thế, sau này có gì muốn nói thì mời người đó về phủ ở với nàng mấy ngày.”

“Không phải chàng nói phong cảnh lúc tuyết rơi là tuyệt nhất sao, sao bây giờ lại dung tục như vậy?” Tay kia Hoa Tịch Uyển đang cầm lò sưởi tay, để mặc Yến Tấn Khâu một tay bung dù, một tay dắt nàng đi.

“Chỉ cần tốt cho sức khỏe của nàng là được, dung tục một chút cũng không sao,” Yến Tấn Khâu cười cười, dứt khoát buông tay Hoa Tịch Uyển ra, vòng tay qua người nàng đi tiếp về phía trước.

Hoa Sở Vũ yên lặng đi theo phía sau hai người: Hiển vương điện hạ, lúc ngài thể hiện, bày tỏ ân ái, tốt xấu gì ngài cũng nên để ý đến người đi phía sau một chút được không? “Này lộ Hiển vương cùng từ Vương thế tử cũng quá không chú ý.”

Trở lại trước chính điện, Yến Tấn Khâu rút cánh tay của mình về, sau đó chỉnh sửa vạt áo lại một chút, đưa dù cho Mộc Thông bên cạnh, rồi quý khí bức người kề vai đi vào chính điện với Hoa Tịch Uyển. Nàng tuy là Trữ vương kế thất, thế nhưng cùng Trữ vương

Chính điện vốn đang náo nhiệt, thấy phu thê hai người tiến vào, tất cả đều yên tĩnh lại, khách khí chào nhau rồi mọi người được mấy vãn bối Hoa gia dẫn tới phòng ăn ngồi xuống. “Nhạc phụ đại nhân mời nhiệt tình như thế, lẽ ra Tử Lăng

Mọi người Hoa gia đều mời Yến Tấn Khâu và Hoa Tịch Uyển ngồi ở ghế trên, nhưng đều bị Yến Tấn Khâu cự tuyệt, hắn chắp tay nói với Hoa Hòa Thịnh: “Nhạc phụ đại nhân mời nhiệt tình như thế, lẽ ra Tử Lăng không nên từ chối, chỉ là ở đây có trưởng bối, vãn bối há lại ngồi ở ghế trên, xin nhạc phụ đại nhân thành toàn cho tâm ý của Tử Lăng.” lão thái thái ngồi ở ghế trên, sau đó cùng

Yến Tấn Khâu giữ thể diện cho Hoa Hòa Thịnh, trong lòng Hoa Hòa Thịnh đương nhiên vui vẻ, chỉ có thể ra vẻ khổ sở mời lão thái thái ngồi ở ghế trên, sau đó cùng Lô thị ngồi xuống hai bên lão thái thái. bối ngồi trên, nhưng những người khác Hoa gia cũng không

Mặc dù Yến Tấn Khâu để ba vị trưởng bối ngồi trên, nhưng những người khác Hoa gia cũng không dám ngồi trên phu thê hai người, cho nên Yến Tấn Khâu cùng Hoa Tịch Uyển lần lượt ngồi xuống bên cạnh Hoa Hoà Thịnh, như thế không ai có thể nói gì, trái lại còn tán thưởng hai người hiếu thuận. mang ý phúc lộc thọ cát tường, nhưng phần lớn là những

Tuy là lão phu nhân còn khỏe mạnh, nhưng vẫn là người đã có tuổi, cho nên tuy thức ăn trên bàn đều mang ý phúc lộc thọ cát tường, nhưng phần lớn là những món thanh đạm hoặc món mềm ngọt. Hoa Tịch Uyển chỉ mới ăn vài miếng đã cảm thấy miệng mình đầy vị ngọt. nàng mới không bị đói bụng hay thất lễ.

Bởi vì là gia yến, mọi người muốn được tự nhiên vui vẻ, nên không để hạ nhân ở lại hầu hạ chia thức ăn, có vài món Hoa Tịch Uyển thích ăn đều cách nàng hơi xa, may là có một Yến Tấn Khâu tay dài ở bên cạnh, nàng mới không bị đói bụng hay thất lễ. với Hoa Y Liễu, cho nên từ sau khi

“Tỷ tỷ, sao tỷ không ăn, không hợp khẩu vị sao?” Hoa Thanh Mậu vì chuyện lúc trước, nên tự cảm thấy hổ thẹn với Hoa Y Liễu, cho nên từ sau khi Hoa Y Liễu hòa ly về phủ sống, hắn thường hay quan tâm đến nàng, thấy nàng đột nhiên không động đũa, liền nhỏ giọng hỏi, “Cơ thể khó chịu sao?” tục ăn mấy món không hợp khẩu vị trong bát mình.

“Không có gì,” Sắc mặt Hoa Y Liễu trắng bệch, cười cười với Hoa Thanh Mậu, rồi cúi đầu tiếp tục ăn mấy món không hợp khẩu vị trong bát mình. Trải qua nhiều chuyện thăng trầm như vậy, nàng đã sớm thấy nhân tình ấm lạnh, việc nhỏ như thức ăn hợp hay không hợp khẩu vị căn bản đã không phải là điều quan trọng. mình trong một tiểu viện ở phủ thị lang, bởi vì mẫu thân

Sau khi nàng hòa ly thì sống một mình trong một tiểu viện ở phủ thị lang, bởi vì mẫu thân luôn lạnh nhạt với nàng, nên hạ nhân phục vụ cũng trở nên rất lười biếng, nếu không có người đệ đệ Hoa Thanh Mậu thường xuyên chiếu cố, e là một tiểu thư dòng chính như nàng đã bị hạ nhân ngược đãi lạnh nhạt rồi. bị mẫu thân của mình đối xử như thế, Hoa Y Liễu chỉ thấy.

Nhớ tới khuôn mặt oán giận của mẫu thân, miệng liên tục chửi rủa vì có một nữ nhi như nàng, bị mẫu thân của mình đối xử như thế, Hoa Y Liễu chỉ thấy mình thật đáng buồn lại đáng cười, sự thù hận trong lòng nàng cũng dần bùng dậy. Trước đây khi vừa sinh nàng, nếu ghét bỏ nữ nhi này làm mất mặt bà, khiến bà chịu lời ong tiếng ve, sao không thừa dịp nàng chưa biết cái gì bóp chết nàng đi? mà bị người ta nói ra nói vào, không phải vậy tất cả đều vui vẻ sao?

Như vậy nàng không phải chịu khổ, mà người làm mẹ như bà cũng sẽ không vì người nữ nhi này mà bị người ta nói ra nói vào, không phải vậy tất cả đều vui vẻ sao? nhưng bảo đảm người ngồi bàn bên cạnh cũng có thể nghe được.

“Hiển vương phi cùng Hiển vương đúng là phu thê tình thâm,” Âm lượng của La phu nhân ngồi cùng bàn tuy thấp, nhưng bảo đảm người ngồi bàn bên cạnh cũng có thể nghe được, “Bây giờ ta mới nói, vừa rồi khi thấy vương gia cùng vương phi nắm tay nhau đi tới, nếu không phải lúc trước đã gặp qua vương phi, thì ta đã cho rằng hai người là thần tiên quyến lữ từ trong tranh bước ra rồi.” đúng là biết co biết duỗi khiến người ta khâm phục.

Hoa Y Liễu cười nhạt, vị La phu nhân này đã từng ở sau lưng Hoa Tịch Uyển nói nàng dung mạo quá xinh đẹp như vậy nếu bị người ta biết thì sẽ mang họa, còn nói Hoa Tịch Uyển tính tình lười nhác, không phải nữ nhân thích hợp lấy làm vợ, bây giờ lại trở mặt như lật sách, đúng là biết co biết duỗi khiến người ta khâm phục. hai phút đã bị thị vệ của nam chính đâm chết.

Sau khi yến tiệc kết thúc, mọi người tập trung trước sân khấu kịch trong phủ, trên sân khấu đang biểu diễn mấy vở kịch, kiếp trước vai diễn đầu tiên của Hoa Tịch Uyển chính là diễn kịch, trang điểm rất đậm, trang phục biểu diễn cũng rất dày, kết quả lên sân khấu chưa được hai phút đã bị thị vệ của nam chính đâm chết. “Này lộ Hiển vương cùng từ Vương thế tử cũng quá không chú ý.”

Để diễn tốt vai đào kép mặc áo vằn* dài một phút đó, nàng còn đặc biệt đi học cách hát và động tác hí kịch từ một người bạn, bây giờ nhớ về kiếp trước cảm thấy dường như đã qua mấy đời rồi.

(*): một loại trang phục đồng bộ trong hí khúc, có vằn hổ.

“Loảng xoảng!” Phía sau truyền đến tiếng chén trà đổ vỡ, Hoa Tịch Uyển quay đầu nhìn lại, thì thấy Trương phu nhân đang lúng túng ngồi trên ghế, dưới chân nàng ta là những mảnh vỡ của chén trà, nước trà trên mặt đất còn bốc hơi nóng. Về phần hai vị này Vương gia vì sao đều đoản mệnh

“Đệ muội đang làm gì vậy, chẳng lẽ trà quá nóng sao?” Trương thị hơi hất cằm, vẻ mặt kiêu căng nói, “Người đâu, đổi cho Trương phu nhân một chén trà khác.” Về phần hai vị này Vương gia vì sao đều đoản mệnh

(Trương phu nhân : vợ của người con thừa tự Trương gia được nhắc tới chương trước)

Hoa Tịch Uyển thấy Trương thị có ý làm khó dễ em dâu như vậy liền nhíu mày, thế nhưng nàng là người ngoài, cũng không tiện xen vào mấy chuyện này. không phải hiện thế cục hôm nay làm sao, còn khó nói sao.

“Có bị bỏng không?” Trương Thiệu bước đến, cẩn thận cầm tay nương tử lên xem, thấy mu bàn tay nàng đỏ ửng một mảnh, lập tức đau lòng nói, “Sao bị bỏng nhiều vậy?”  Bất quá may là thịnh vương cùng lộ Hiển vương đô qua đời được sớm,

“Đệ đệ cần gì tỏ ra đàn bà như thế, người đâu, mời thái y đến xem cho Trương phu nhân.” Trương thị ngoài cười nhưng trong không cười nhìn dáng vẻ thân thiết của người đệ đệ cùng em dâu, sắc mặt khó coi, “Xem ra là chúng ta thất lễ với khách quý rồi.” hết lần này tới lần khác đơn giản còn không động được.

Đầu óc Trương thị có vấn đề sao? Coi như bà thực sự không muốn thấy mặt Trương Thiệu và phu nhân hắn, nhưng ít nhiều gì cũng nên nể mặt cha mẹ bà một chút chứ, bây giờ hai trưởng bối Trương gia đã lớn tuổi, lúc nào cũng cần có người hầu hạ, bà gây mích lòng với Trương Thiệu như vậy, bà được lợi lộc gì chứ? cho nên hiện nay thịnh quận vương cùng lộ Hiển vương là hiện nay trong lòng hai cây gai.

Hay bà cho rằng Trương Thiệu được nhận làm con thừa tự của cha mẹ bà, có thể sẽ được hưởng một phần gia sản cùng tước vị, cho nên bà ta không cam lòng, sinh ra chướng mắt với hai phu thê Trương Thiệu? Hiển vương hai người tương đối vừa ý nhi tử cho kim sách thiết cong.

Hoa Tịch Uyển không biết rằng, Trương thị vì chuyện Hoa Y Liễu hòa ly mà quan hệ với trượng phu vô cùng cứng ngắc, Hoa Trị Minh thậm chí không cùng phòng với bà nữa, hiện tại bà bị ba người trong nhà coi như người vô hình. Nhưng khi dưới tình huống bất đồng, thịnh quận vương.

Trong lòng bà không vui, lại không có chỗ trút giận, hôm nay hai phu thê Trương Thiệu tới nhà, bà liền không nhịn được liền nói năng cay nghiệt khó nghe. đó là bởi vì xung quanh không có nhìn chằm chằm Long ỷ đối thủ mạnh.

“Trưởng tỷ nói thế hơi quá lời, phu thê hai chúng tôi vốn có cuộc sống bình thường, nhờ thiên ân cuồn cuộn nên hai chúng tôi mới có thể hầu hạ bên cạnh phụ thân mẫu thân, chúng tôi tất nhiên vô cùng cảm kích. Hầu gia và Hầu gia phu nhân cũng là người quang minh độ lượng, làm sao có thể lạnh nhạt với chúng tôi.” Trương Thiệu lạnh mặt chắp tay nói với Trương thị, “Thân thể nội tử không khỏe, xin trưởng tỷ khoan dung cho sự thất lễ của chúng tôi.” Các đời các triều đại, không phải là không có hoàng đế dưới gối.

Nói xong, hắn xoay người tạ lỗi với lão thái thái và Hoa Hòa Thịnh, chuẩn bị dẫn người rời đi.

Hoa Hoà Thịnh có ấn tượng rất tốt với Trương Thiệu, cho nên cũng không làm khó hắn, trái lại mời thái y đến Trương phủ. Lô thị cũng gọi người mang cao trị bỏng tới để Trương phu nhân thoa lên, giảm đau rất tốt. Phàm là thái tử có chí phấn đấu một ít, cũng sẽ không đem tốt

Lô thị thấy xem ra Trương thị quả thực không có phong thái thế gia, cái gọi là phong thái thế gia của bà ta là do vàng bạc dưỡng thành, Trương thị tự nhận mình là người cao quý nên xem thường người khác, bất quá là do từ nhỏ đã được ăn mặc tiêu xài nhiều hơn người bình thường mà thôi. Còn thực tế trong mắt Lô thị, cách hành xử của Trương thị không đáng là nữ nhân thế gia. lúc sẽ không có thập toàn thập mỹ chuyện tình.

Hoa Tịch Uyển thấy hai phu thê họ tới trước mặt mình chào từ giã, nàng vội khách khí đưa tay nâng Trương phu nhân đang hành lễ với mình lên, ôn nhu nói: “Mấy ngày tới phu nhân nên hạn chế ăn những món cay, không thì để lại sẹo sẽ không hay.” Cũng may đương triều không giống tiền triều có nhiều như vậy phiên ngoại

“Đa tạ vương phi lo lắng, thần phụ nhớ kỹ.” Cũng may đương triều không giống tiền triều có nhiều như vậy phiên ngoại

Trương thị lạnh mặt nhìn Hoa gia khách khí tiễn phu thê Trương Thiệu, trong lòng càng khó chịu hơn. Bây giờ ở Hoa gia, bà giống như là một người ngoài vậy, bị cả nhà bọn họ cô lập.

Yến thọ đang náo nhiệt lại bị Trương thị làm thành như vậy, trong lòng lão thái thái hơi mất hứng, nhưng ở đây còn những người khác, bà cũng không tiện nổi giận, nên dứt khoát coi như không nhìn thấy gì, chỉ chăm chú nhìn lên sân khấu. tuổi còn trẻ thế tử Vương gia cường một chút nhạc gia. 

Hoa Tịch Uyển và Yến Tấn Khâu cũng không ở lại lâu, chỉ ngồi một lúc rồi đứng dậy cáo từ. Sau cùng lúc Hoa Tịch Uyển rời đi, trong tay nhiều thêm một cái túi, bên trong là một bộ áo choàng lông cáo xinh đẹp. tuổi còn trẻ thế tử Vương gia cường một chút nhạc gia. 

Vuốt ve lớp lông cáo mềm mại trên áo choàng, Hoa Tịch Uyển nói với Yến Tấn Khâu ngồi đối diện: “Hai năm trước, ta đã đòi mẫu thân làm cho ta một cái áo choàng lông cáo, mẫu thân đồng ý, thế nhưng sau đó vì hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn, mẫu thân phải vội vàng chuẩn bị đồ cưới cho ta nên chuyện làm áo choàng bị gác lại.” Lộ Hiển vương cũng không phải thấy có cái gì việt củ hành vi

“Đã qua hai năm, vậy mà mẫu thân vẫn còn nhớ chuyện lúc trước đã hứa với ta…” Hoa Tịch Uyển cười cười, ôm cái áo choàng nói, “Phụ mẫu nuôi dưỡng ta hơn mười năm, phần ân tình này chỉ sợ cả đời ta cũng khó mà báo đáp hết được.” Hắn nếu như không không trung thực hoàn hảo, nếu là có không trung thực

“Bọn họ đối xử tốt với nàng là vì họ thương yêu nàng, chứ không phải vì mong được báo đáp, tình cảm chân thành thì không thể cân đo đong đếm được.” Yến Tấn Khâu nhìn áo choàng trong tay Hoa Tịch Uyển, màu lông rất tinh khiết, hẳn là tìm không được một loại lông nào khác pha tạp vào, đường may cũng rất tự nhiên, rất khó thấy vết khâu, đủ để thấy người làm áo choàng này vô cùng dụng tâm. thể ngay cả bây giờ phong cảnh cũng không giữ được.

“Chàng nói đúng,” Hoa Tịch Uyển mỉm cười, đôi mắt cong như vầng trăng, “Là ta suy nghĩ không chu toàn.” Còn có thái tử nhất mạch bây giờ hành sự càng ngày càng không có kết cấu

Đưa tay sờ sờ vành tai nàng, Yến Tấn Khâu im lặng mỉm cười.này khác biệt thế nào lại lớn như vậy đấy?

Sau khi Trương thị trở về phủ liền đập nát một bộ ấm trà, nhìn căn phòng trống rỗng và mấy hạ nhân nơm nớp lo sợ ngoài cửa, bà ngẩn ngơ ngồi xuống. hắn liếc nhìn phía trước từ Vương thế tử cùng lộ Hiển vương.

Không biết qua bao lâu, bà nghe tiếng điểm canh ở bên ngoài vang lên, trong phòng sớm đã tối đen, hành lang bên ngoài đã được treo đèn lồng sáng rực.

“Người đâu, thắp đèn.”

Bà đứng lên, sờ sờ cổ họng đã khàn khàn, chợt phát hiện do mình ngồi quá lâu, không cho ai tiến vào, trong phòng lại không đốt than, nên tay chân bà đã lạnh cóng đến mất cảm giác. Trữ vương thân là ủng hộ thái tử nhất mạch lĩnh quân nhân vật.

Chờ nha hoàn tiến vào thắp đèn, bà mới không kìm lòng được mở miệng hỏi: “Lão gia đâu rồi?” này khác biệt thế nào lại lớn như vậy đấy?

“Lão gia ngủ lại thư phòng ạ.” “Giai nhân lại mỹ, thua một tri tâm người tốt.”

“Vậy thiếu gia đâu?” Tay bị một con bàn tay ấm áp cầm, gò má nàng đỏ hơn, nhưng không có cựa ra.

“Thiếu gia vẫn đang đọc sách, nói để chuẩn bị cho kì thi mùa xuân năm sau cho nên cần tĩnh tâm học tập.” Từ Vương thế tử từ chối cho ý kiến, lộ Hiển vương phi tuy đẹp mạo.

Trương thị hơi vui mừng, lập tức hỏi tới, “Ngày nào ta cũng bảo nhà bếp nấu canh bồi bổ cho thiếu gia, nó có uống không?”

Động tác thắp đèn của nha hoàn hơi khựng lại, sau đó liền nói: “Nô tỳ cũng không rõ lắm.” Trên thực tế, canh phu nhân cho người đưa tới, đều bị thiếu gia cho người mang xuống.

Thế nhưng nàng không dám nói như vậy, phu nhân cũng sẽ không muốn nghe.

Trương thị hơi biến sắc, sau đó thở dài một hơi: “Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi.”

-Thật sự mình không ghét HYL được, cô ta thật đáng thương, có một người mẹ như Trương thị, có một nhà chồng như Chu gia, trong chuyện này cô ta không có lỗi gì, đến mình edit còn falling in love with YTK huống gì là HYL ^^!!!

 

Bởi Hoa Tuyết

Cung: Bảo Bình
SN: 18.02.1993
Sở thích: Nghe nhạc Kpop, xem phim Hàn, đọc ngôn tình sủng.
Yêu TVXQ

29 replies on “Chương 63: Khó xử”

Bạn chăm ghê đó, mới một ngày mà đã có chương mới. Cám ơn bạn nhiều, editor có tâm quá :3. Vừa thử ghé mà bắt đc ngay chương mới nóng hổi rồi.

Đã thích bởi 1 người

vậy là nàng đang xả hàng tồn kho, hihi, nghỉ ngơi vui vẻ nhé.
HYL âm thầm thích YTK thì k vấn đề gì, chỉ là nếu có hành động mờ ám gì thì đảm bảo kết cục k tốt, nếu an phận thì có thể TU sẽ tìm một nhà đàng hoàng rồi giúp tái giá nữa.
Trương thị thì k còn gì để nói nữa rồi, bỏ qua, bỏ qua.

Đã thích bởi 2 người

Càng đọc càng thấy YTK và TU đẹp đôi.
Riêng cá nhân mình, mình cũng cảm thấy HYL đáng thương. Tuy nhiên, hi vọng HYL biết điểm dừng đừng bị thù hận và ganh tị làm mờ mắt như vậy mới là tốt nhất
Cảm ơn bạn Hoa Tuyết đã edit truyện. Thả tim nào v.v

Thích

Đọc một lèo truyện của nàng đến tận chương này nè, thấy nàng edit văn phong mượt quá mà. Mình thấy nàng set pass cũng đơn giản chứ k phức tạp, chủ yếu để xem người đọc có thực sự quan tâm tới truyện không thôi. Cảm ơn vì đã edit

Thích

Cảm giác Trương thị y như mấy bà mẹ chồng cổ hủ trong các truyện điền văn làm ruộng ấy :)) nông cạn, ích kỉ và ở đây hơn một tí là Trương thị có tiền. Đọc đi đọc lại có thể thay đổi cách nhìn về một nhân vật chứ Trương thị thì không, never.

Thích

Càng đọc càng thấy ghét Trương thị ạ. Con người của sự ích kỉ. Chị edit quá mượt ạ ^^

Thích

Haizz. Chào chủ thớt. Tớ sinh năm 95, đã đi làm rồi. Nhưng do công việc có tính chất hơi nhàn và đam mê đọc chuyện. Thấy chủ thớt lùm xùm vụ pass nên tớ không dám hỏi nhiều. Tớ chỉ xin pass để đọc thôi. Xin hứa không copy hay đăng gì hết. Nếu không tin tớ sẽ để gmail và số điện thoại ở đây. Nếu muốn tìm hiểu thêm thì có thể gọi điện vào số điện thoại cho tớ. Tớ sẽ cung cấp thêm thông tin. Gmail: tranyen2023@gmail.com. SĐT 01664070736

Thích

Như bạn nói công việc bạn cũng nhàn, vậy bạn chịu khó bỏ ra 5 10 phút tạo wordpress để like động viên editor đi bạn 🙂 đơn giản lắm, ai cũng làm theo quy định nên mình không thể ưu tiên cho bạn được. 😅

Thích

Đồng ý với bạn editor. Thực sự t ko ghét HYL, cho dù sau này nàng ta có làm ra ch quá đáng và có kết cục không tốt. Đặt vào vị trí bản thân mình, ở vào TH đó có khi cũng điên rồi như vậy. Mình đọc tr mà còn thích YTk và gato vs HTU thì huống gì HYL cơ chứ :)))

Đã thích bởi 1 người

Có mỗi bạn là ko ghét HYL sao ta, mình thấy tính tình HYL bình thường, ko quá xấu tính. Với cách dạy dỗ của mẹ HYL thì cô ấy đc vậy đã là tốt rồi, truyện này mình thật sư ko ghét ai cả, chỉ thấy mỗi Mẫu Huệ là hơi buồn cười vì cứ ảo tưởng sức mạnh 😅😅😅

Đã thích bởi 1 người

Mình cũng đồng ý với bạn, HYL cũng thật đáng thương, nhưng nếu sau này Nàng cứ nhìn xuống thì sẽ có nhiều bi kịch hơn cho chính mình. Mình thích quan niệm sống của nữ chính, phải tốt với bản thân mình trước

Thích

Có người mẹ như bà họ Trương này thật là quá khổ, trọng nam khinh nữ, lại ngu si dốt nát, đọc mà ức chế.

Thích

Gửi phản hồi cho ShaDowP Hủy trả lời